Chuyện về cây đa của hai cụ già

Đăng ngày: 18/02/2014 21:07
Họ sợ! Thấy cây đa to lớn thâm u, họ bỗng ngán, bỏ tiền đặt cọc luôn chứ không dám bứng. Vì sau khi đặt cọc rồi, họ mới nghe người dân ở đó cho biết là cây đa này có rất nhiều vong hồn nướng náu. Người dân vẫn thường đến cúng kiếng, hương khói quanh gốc cây.
image

Có một Phật tử đến thưa với quí thầy ở Thiền viện Trúc Lâm Chánh Giác rằng ở xã gần bên có một cây đa khá to, tán rộng rất đẹp. Tuổi của cây ước khoảng vài mươi năm. Cây đa này thuộc về hai vợ chồng già, nghèo khổ. Vị Phật tử nói quí thầy liên hệ để xin bứng cây đa đem về chùa để trồng thì rất thích hợp. Nhưng có vị khác lắc đầu bảo rằng e không thể được, vì đã có người đến liên hệ mua cây đa đó với giá 100 triệu mà họ không bán, có người trả hơn 150 triệu nhưng sau đó chịu mất tiền đặt cọc vì không dám bứng.

Họ sợ! Thấy cây đa to lớn thâm u, họ bỗng ngán, bỏ tiền đặt cọc luôn chứ không dám bứng. Vì sau khi đặt cọc rồi, họ mới nghe người dân ở đó cho biết là cây đa này có rất nhiều vong hồn nướng náu. Người dân vẫn thường đến cúng kiếng, hương khói quanh gốc cây.

Sau đó mấy năm, có quí thầy ở Đại Tòng Lâm xuống cũng muốn mua đem về nhưng rồi chẳng biết vì sao cũng không thấy đến lấy, nghe nói quí thầy không thuê được người bứng cây vì ai cũng e ngại. Cho đến lúc này thì cây đa vẫn còn đó…

Quí thầy ở thiền viện Trúc Lâm Chánh Giác nghĩ rằng có lẽ cây đa này có duyên với thiền viện Trúc Lâm Chánh Giác chăng? Nên quyết định đến xem cây và xin mua với giá rẻ (có một Phật tử ủng hộ 20 triệu để mua cây kiểng, quí thầy dự định dùng số tiền này để mua cây đa đang ở mức giá 150 triệu!).

Khi quí thầy qua đến nơi thì thấy hiện ra trước mắt một hình ảnh không thể nào quên…

Trên chiếc giường cũ kỹ trong căn nhà nhỏ một cụ ông già yếu tuổi ngoài tám mươi, trên thân đắp chiếc mền cũ rách. Cụ đang ho sù sụ và cố giương đôi mắt mỏi mệt nhìn khách lạ bước vào.

Đang tự hỏi, không biết cụ bà có ở nhà hay không, thì nghe một âm thanh lạ như tiếng kéo lê trên mặt đất đang đi nhanh vào, nhìn ra thì…Phật ơi! Cụ bà đang lết vào trên một cái mo cau vì hai chân của cụ bị liệt! 

Cả hai cụ đều không có con cái gì cả, cụ ông nằm một chỗ mấy năm nay, cụ bà cũng bị liệt lâu rồi…Hai cụ lay lắt sống dựa vào nhau trong bao nhiêu năm. Trước sân, cây đa cổ thụ có tuổi đời gần trăm, đang đứng trầm mặc nhìn xuống con kênh nhỏ trước nhà.

Khi nghe quí thầy ngỏ ý muốn mua cây đa với giá hai mươi triệu để đem về trồng tại thiền viện, thì cụ bà lắc đầu quầy quậy đáp: “Hông! Tui Hổng bán đâu! Tui…cúng cho chùa!”….

Rồi bà cụ quay sang ông, nói: “Vậy hen ông! Ông chịu vậy hen! Cúng cho chùa cây đa nghen!” Ông lão khẽ mở mắt và gật đầu!

Quí thầy ngỏ ý muốn biếu tiền lại cho hai cụ nhưng cụ bà nhất quyết không nhận. Quí thầy đề nghị: “Vậy thì xin cụ nhận cho vài chục ký gạo, vài thùng mì gói nghen?” 

“Không, tui không muốn lấy cái gì của chùa hết á! Tui cúng cho chùa mà, tui không lấy cái gì hết! Tui muốn cúng cho chùa để kiếm chút phước đời sau, vậy thôi!”

Biết hai cụ đã phát tâm lành lớn, quí thầy hết sức hoan hỉ và tuỳ hỉ công đức lành này. Do vậy để tạo thêm duyên lành sâu xa cho hai cụ, quý thầy đề nghị tặng cho hai cụ một cái TV, một đầu máy và một số đĩa băng giảng của Sư Ông Trúc Lâm thì bà cụ chịu liền.

“Ờ, ờ! Được, được đó! Tui thích lắm đó!”. 

Sau khi vấn an hai cụ, quí thầy đến bên cây bày chút phẩm vật, thực hiện một nghi thức đơn giản mà trang nghiêm để thông báo cho thọ thần và các vong linh về việc di dời sắp tới, mong chư vị hoan hỉ ủng hộ chư tăng trong Phật sự chung này. Quí thầy cũng xin thỉnh chư vị về chùa với quí thầy. Về chùa để hằng ngày được cúng thí thanh tịnh, được nghe pháp nghe kinh, nhờ đó mà chuyển hoá, mà siêu sanh về cõi an lành…

Lễ xong, bỗng từ đâu ào về một làn gió mạnh làm lay động cả thân cây. Hàng ngàn chiếc lá xanh thẳm ve vẩy như reo vui trong gió. Hình như cây cũng vui vì sắp được về chùa!

Quí thầy chào tạm biệt ra về và ấn định 3 ngày sau sẽ qua dời cây về thiền viện, một công việc đòi hỏi rất, rất nhiều công sức và sự trợ duyên từ nhiếu phía, trong đó phải kể đến từ sự gia hộ của Long Thần Hộ pháp…

Quí thầy tính toán và chín chắn nhận định: đưa được cây đa này về thiền viện không dễ chút nào! Nếu không nói là quá sức khó khăn, chướng ngại. Nếu đưa về được thì quả là một kỳ công! Bởi vì muốn bứng được cây thì phải thuê cơ giới (xe Kobe) vào, mà muốn đưa Kobe vào thì phải dùng xà lan để vận chuyển. Cái khó ở chỗ là các con kinh, con mương dẫn vào đây đều cạn, hẹp. Trên đường thì có quá nhiều cầu nhỏ, thấp. Một bài toán khó lại đang đặt ra với quí thầy!

Nhưng đó là chuyện của ba ngày sau…

Kỳ tới: Đưa cây đa về chùa

 

 

| Chia sẻ |
THẢO LUẬN  
Chưa có thảo luận nào

Tin cùng loại cũ hơn