Trang chủNhân quả Chồng nghe lời cô vợ mới, đuổi mẹ già yếu, nghèo khó ra khỏi nhà và quả báo sau hai năm
Đăng ngày: 31/07/2016 23:21Cuộc sống gia đình Lan yên ấm được tầm 5 năm thì Tài bắt đầu thay đổi. Anh làm việc trên thành bố cặp bồ ở trên ấy, Lan và mẹ chồng ở quê biết tin, sốc vô cùng. Nhiều lần mẹ già khuyên răn nhưng Tài không chịu nghe. Anh nói anh đã tìm được định mệnh của cuộc đời, anh đã hết tình cảm với Lan mất rồi.
Lan khóc ngất, cô không ngờ mình ủng hộ chồng lên đó lập nghiệp giờ lại tan cửa nát nhà thế này. Làn nào Tài về quê được 1 hôm là cô bồ gọi réo rét bắt lên bằng được, anh ta như bị bùa mê thuốc lũ dứt không ra được. Lan níu kéo thậm chí tìm cả thầy để giải hạn nhưng vô ích.
Lan bị chồng bỏ rơi 1 cách phũ phàng, mẹ chồng thương cô nhưng chẳng làm gì được. Tài nhanh chóng rước cô bồ về làm vợ mới ngay sau khi vừa đẩy được mẹ con vợ cũ đi. Đợt đó mẹ Tài già yếu, mắt mờ đi nhiều, nên anh quyết định về quê đưa mẹ lên thành phố ở với mình.
Bà không chịu vì bà ghét vợ mới của Tài, nhưng sau khi bị thuyết phục nhiều lần cuối cùng bà cũng chịu lên thành phố. Sống với cô con dâu mới được 2 tháng bà chán đến tận cổ, cô ta cũng xem bà chẳng ra gì lại còn hay đặt điều cho bà sau lưng. Rồi 1 hôm chiếc dây chuyền của cô ta bị mất, vợ mới của Tài làm ầm lên đổ cho mẹ của Tài lấy đã vậy cô ta còn nói chính bà đã tát cô ta chỉ vì không cho bà tiền tiêu vặt.
Thấy vợ khóc lóc rồi nói đủ điều xấu về mẹ mình, Tài đang bực mình chuyện công việc sẵn liền điên lên: “Mẹ về quê sống đi, mẹ sống ở nhà con thế này chỉ khiến gia đình thêm căng thẳng thôi”. Bà nhìn đứa con trai mình mang nặng đẻ đau nuôi nấng trưởng thành vì tin con hồ ly tinh ấy mà đuổi mẹ đi. Trong đêm tối bà lầm lũi ôm đồ bỏ về quê. Tài chạy theo đòi đưa bà ra bến xe nhưng bà không chịu. Cô con dâu mới thấy thế liền mỉm cười đắc chí: “Mụ già đó về mình nhẹ cả người”.
Suốt chặng đường về quê bà liên tục khóc, xót xa và cay đắng vô cùng. Bà nhớ tới Lan, cô con dâu cũ hiền thảo ngày trước. Bà nhớ đứa cháu nội đáng thương của mình. Hôm đó về đến nhà chập choạng tối, bà ho rũ rượi vì bị cảm cúm mấy hôm chưa khỏi. Lưng khòm lò dò vào nhà bà nghe tiếng gọi lớn:
- Nội ơi!
Mắt bà rưng rưng cay xè ngước lên:
- Cái Cún đấy à con?
- Vâng con đây, con qua thăm bà suốt mà chẳng thấy bà ở nhà.
- Mẹ ở trên đó về à, anh ấy đâu mà mẹ về 1 mình thế này?
- Đừng nhắc nữa con ơi, với mẹ giờ không có thằng con ấy nữa.
- Mẹ à! Mẹ đến ở với con nhé, con chuyển công tác. Con muốn được chăm sóc mẹ, mẹ đồng ý nha mẹ.
Bà mẹ già yếu, mắt lem nhem nhìn cô con dâu rồi bà cứ thế khóc. Kể từ ngày đó ba người họ sống với nhau vui vẻ. Bà cũng không liên lạc với con trai vì mỗi lần cầm điện thoại lên bà lại nhớ cái cảnh mình bị đuổi ra khỏi nhà giữa đêm như thế. Nhưng dù giận thì bà vẫn mong ngóng Tài từng ngày. Sau cái lần hỏi mẹ về quê an toàn không thì dường như Tài biến mất hoàn toàn.
Năm ấy bà ốm nặng, một mình cô con dâu chạy chữa. Lan có gọi cho Tài mấy lần nhưng máy thuê bao, cô dò hỏi trên thành phố thì nghe nói anh ta chuyển chỗ ở nên không biết làm sao cả. Mẹ chồng cũ của cô ra đi trong 1 buổi chiều lạnh lẽo. Trước lúc nhắm mắt xuôi tay bà chỉ biết nắm lấy tay Lan mà khóc.
2 năm sau kể từ ngày đuổi mẹ khỏi nhà, Tài mới mò về quê tìm mẹ. Lúc này anh tay trắng, bao nhiêu của cải gây dựng cô vợ mới đã cuỗm hết theo bồ. Đứa con trai mà anh nghĩ là con của mình thì ra cũng là con của người khác. Về đến đầu làng anh đã thấy người ta chỉ trỏ, căn nhà cũ rách nát của mẹ anh nay càng xơ xác tiêu điều, lẻ bóng. Anh gục ngã khi thấy di ảnh mẹ trên bàn thờ, lúc này Tài thực sự chết lặng. Anh gào khóc nhưng tất cả đã quá muộn.
Chiều tối Lan qua nhà dọn dẹp thắp hương thấy chồng cũ ngồi bần thần giữa nhà. Tài nhìn cô rồi cầu xin cô tha thứ, nhưng Lan nhìn anh với ánh mắt đầy căm hận:
- Đứa con bất hiếu như anh còn vác mặt về đây làm gì nữa. Đổ oan đuổi mẹ già đau yếu ra giữa đường, để mẹ chết trong cô đơn giờ anh còn dám về đây sao? Anh cứ ôm lấy cô vợ yêu quý đó của mình mà sống, cả đời này chúng tôi sẽ không tha thứ cho anh đâu.
Nói rồi Lan bỏ về, Tài ngồi nhìn lên trần nhà: “Đây là quả báo cho 1 kẻ bất hiếu như mình.
Liệu rằng, khi mẹ còn sống, anh có nhận thấy được lỗi lầm của mình không. Giờ mẹ mất rồi, khóc lóc được gì cơ chứ. Bởi vậy, ai còn mẹ, xin đừng làm mẹ buồn, hãy làm tròn chữ hiếu với những người đã sinh thành ta được như ngày hôm nay.
| ||||||||
|
Tin cùng loại cũ hơn
- Muốn hôn nhân hạnh phúc, đừng yêu cầu quá cao với nửa kia
- Cả đời bái Phật nhưng thiếu một nén nhang
- Bài học đáng suy ngẫm: Câu chuyện về lòng Từ bi
- Nghèo hay sang cũng nên đọc một lần bài này để hiểu về cuộc đời
- Trang chủPhật pháp Phật dạy cách nhìn thấu tâm can con người ai cũng nên biết
- 20 lời khuyên của đức phật về chân lý cuộc đời
- Nói lời thất đức ti tiện bao nhiêu, vận mệnh sẽ ti tiện bấy nhiêu
- Muốn vận mệnh tốt đẹp, phúc báo dài lâu, hãy bỏ ngay điều này
- Vì sao “đại nạn không chết, tất có hậu phúc”?
- 10 kiểu người được quý nhân bao bọc suốt đời